ANH HÙNG CA - Trang 190

một chiếc tã bọc làm bằng vải in hoa màu xanh lam, đứa bé bên trong khóc
mãi không ngừng.

Đệ tử của Xích Vân lâu thấy ả xinh đẹp như hoa, cười tươi như gió xuân,

trong tay còn bế theo một đứa bé, làm sao mà ngờ được vừa rồi kẻ ra tay
giết chết Triệu Thông lại chính là ả nữ tử trước mắt kia. Chính vào lúc một
gã đệ tử cất tiếng nói: “Cô nương, xin hãy mau mau rời đi!”, Chung Vô Gia
chợt phất tay áo ra một sợi xích sắt lớn dính đầy vết máu, chính là thứ tà
khí Nhân Đồ Huyết Tỏa đáng sợ!

Chung Vô Gia khẽ cười một tiếng, nhưng trong khi ả để lộ vẻ tươi cười

mỹ lệ sô song ấy, Nhân Đồ Huyết Tỏa đã lao vọt đi tựa như một con linh
xà. Gã đệ tử đáng thương kia thậm chí còn chưa kịp phát lên tiếng kêu thảm
nào thì đã bị quấn chặt lấy cổ, sau đó cổ liền bị bẻ gãy.

Mọi người cả kinh, vội vàng lấy vũ khí chuẩn bị tấn công, nhưng động

tác của Chung Vô Gia còn nhanh hơn. Chỉ thấy ả hơi hé môi, một luồng
khói xanh biếc liền bay ra từ trong miệng, tựa như một con rắn dài màu
xanh quấn quanh Nhân Đồ Huyết Tỏa. Trên sợi xích, vết máu lốm đốm
cùng làn khói xanh như hòa lẫn vào nhau, trông quỷ dị vô cùng.

“Hầy, nhìn thấy vị ca ca tuấn tú này rồi, nô gia cứ ngỡ các lang quân của

Xích Vân lâu đều như vậy cả cơ đấy.” Chung Vô Gia để lộ vẻ tiếc nuối, khẽ
lắc đầu cười nói: “Ai ngờ đều là hạng người hạ đẳng, chỉ nhìn thôi đã thấy
ngứa mắt.”

Dứt lời, ả đưa tay nhấc chân, bắt đầu nhảy múa thướt tha, thân thể xoay

tròn không nghỉ. Sợi xích sắt nặng nề đan xen hai màu xanh đỏ chẳng khác
nào một dải lụa trong tay ả, tung bay nhịp nhàng, quét qua đám đệ tử của
Xích Vân lâu một lượt. Sợi xích sắt đi tới nơi nào, làn khói xanh liền hóa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.