ANH HÙNG CA - Trang 200

Nghe y nói vậy, Tiểu Trúc bất giác nhớ lại cảnh đệ tử của hai phái Thập

Phương điện và Xích Vân lâu áp y lấy tính mạng của mình và Quy Hải
Minh. Nàng vội ôm quyền đáp lễ, cảm kích nói: “Đa tạ Tất công tử! Nếu
không có huynh giúp đỡ, ta và rắn con ca ca e là khó có thể thoát được kiếp
nạn!”

“Nguyệt cô nương nặng lời quá rồi, tại hạ kỳ thực chỉ làm theo sự mách

bảo của con tim mà thôi. Hơn nữa, tại hạ may được lệnh sư chữa thương
cho, bằng không chỉ e sớm đã mất mạng từ lâu rồi.” Tất Phi cười nói, sau
đó lại quay qua khom người hành lễ với Mặc Bạch.

Mặc Bạch chẳng thèm nhìn y, chỉ lấy nậm rượu đeo bên hông xuống

uống một ngụm, đoạn hờ hững nói: “Hãy cho câu “làm theo sự mách bảo
của con tim”, thế lúc tàn sát yêu linh thì con tim của ngươi mách bảo ngươi
cái gì?”

Nghe thấy thế, Tất Phi bất giác lộ vẻ ngượng ngùng, không nói gì thêm

nữa, Tiểu Trúc biết là Mặc Bạch không ưa người của Tru Yêu tứ phái, bèn
đưa tay tới níu tay áo sư phụ, nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Sư phụ, con biết là
người ghét cái liên minh hồ đồ kia, đương nhiên là không thể nào vừa mắt
đám đệ tử hồ đố ấy được. Nhưng Tất công tử rõ ràng đã bị chúng ta làm
liên lụy, không chỉ bị đuổi khỏi Xích Vân lâu mà còn thiếu chút nữa thì mất
mạng. Người hãy bớt nói một chút đi, đừng động vào nỗi đau của người
khác nữa, được không nào?”

“Đúng vậy.” Quy Hải Minh vốn vẫn luôn trầm lặng chợt cất tiếng nói

chen vào: “Thù tất báo, ơn tất trả. Món nợ ân tình với ngươi Quy Hải Minh
ta ắt sẽ đáp đền. Ngày sau, nếu ngươi gặp phải điều phiền phức gì, ta nhất
định sẽ hết lòng trợ giúp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.