ANH HÙNG CA - Trang 250

một cái, sử ra thuật pháp Hồi Sinh Tố Mộng, khiến những chuyện mà Hỏa
Xà muốn nói nhưng lại vì yêu lực suy kiệt mà không thể nói ra được phơi
bày ra trước mắt mọi người.

Giữa hư không bỗng xuất hiện một bức màn ánh sang chỉ cón màu đen

trắng đan xen, những chuyện xưa cũ dần dần xuất hiện trên đó…

Mãi tới lúc này, Tiểu Trúc mới hiểu tại sao Chung Vô Gia lại giết Trần

đại thẩm bán con gái, giết kẻ buôn người chuyên mua trẻ con, tại sao ả lại
bỏ ra tới mười năm để truy lùng kẻ đứng sau việc chế tạo Thiên Anh huyết.
Cũng mãi tới lúc này, Tiểu Trúc mới hiểu ra tại sao trong lần gặp mặt đầu
tiên, Chung Vô Gia và Hỏa Xà luôn như hình với bóng, còn luôn miệng nói
cái gì mà “bảo bối của nô gia”, vậy nhưng trong hôm ở Bạch Hà trấn, sau
khi Hỏa Xà vì trúng phải Phược Giáp thần phù của Tất Phi mà đau đớn tột
cùng, mở miệng gọi một tiếng “Tiểu Gia”, Chung Vô Gia liền biến hẳn sắc
mặt, thái độ cũng thay đổi hẳn, không thèm để ý hay hỏi han gì tới Hỏa Xà
nữa…

“Ta… ta biết… bọn ta đã làm rất nhiều việc xấu… cũng đã giết rất nhiều

người…” Hỏa Xà chỉ còn thoi thóp thở, nhưng vẫn cố nói tiếp. “Ta không
dám cầu xin sự tha thứ… Ta chỉ mong… mong các vị có thể tha cho Tiểu
Gia…”

“Đủ rồi! Câm miệng!” Chung Vô Gia gằn giọng cắt ngang lời y. Trên

thực tế, ngay từ khoảnh khắc bức màn ánh sáng kia xuất hiện, sắc mặt ả ta
đã trở nên hết sức âm trầm, khóe mắt cũng hơi co giật. Nhưng ả ta rốt cuộc
vẫn không phất tay áo bỏ đi, chỉ nắm chặt hai bàn tay, khiến cho móng tay
cắm sâu vào lòng bàn tay. Đồng thời, ả ta cũng không hề buông lỏng hai
cánh tay, vẫn ôm chặt lấy tấm thân đã trở nên vô cùng tàn tạ kia của Hỏa
Xà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.