ANH HÙNG CA - Trang 295

không thể lấy cứng chọi cứng với Huyền Dực, nên dùng thân pháp linh
động để né tránh. Song chỉ thủ không công thì tuyệt đối không phải tác
phong của Quy Hải Minh, y liền sử ra Hoang Hỏa Phần Thiên, nhưng
không phải để cự địch mà là để ngấm ngầm đốt cho Bàn Long thương gãy
làm hai nửa. Khi Huyền Dực đã xuất chiên, y lập tức lao vọt tới, dùng cán
thương chặn đòn tấn công từ đối thủ, đồng thời dùng mũi thương để chế
ngự hắn ta.

Ánh chớp sáng bừng lên, rọi qua một bên mặt của Quy Hải Minh. Giữa

trời đất lúc này chỉ còn lại tiếng mưa rơi như trút. Sau chốt lát, Quy Hải
Minh thu mũi thương bạc trên tay trái về, hờ hững nói: “Nhược điểm của
ngươi chính là nói quá nhiều.”

Huyền Dực sững người, cười rộ, nói: “Tiểu tử thối, thật không ngờ võ

nghệ của ngươi đã tiến bộ nhiều như vậy. Chiêu này của ngươi lẽ nào là để
đối phó với ta?”

Quy Hải Minh không trả lời, lại sử ra Hoang Hỏa Phần Thiên ráp nối hai

nửa của Bàn Long thương lại, sau đó mới nói: “Chuyện về Phong Lăng
giác của Phi Liêm ta tự có chủ trương. Còn về Nguyệt Tiểu Trúc và Mặc
Bạch, nếu ngươi dám có ý đồ với bọn họ thì đừng trách ta vô tình.”

Huyền Dực hơi nhếch khóe môi.”Chà, chà, lão tam cũng biết che chở

cho người khác rồi đấy.Bản tọa hứa với ngươi là sẽ không đụng đến hai
người đó, nhưng chờ sau khi phụ vương giải được phong ấn, ngươi phải
đánh một trận thật thống khái với bản tọa!”

“Được!” Quy Hải Minh trả lời ngắn gọn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.