ANH HÙNG CA - Trang 305

hiện một cây cột sắt bị chôn sâu dưới đáy biển, xung quanh cây cột có một
con rồng to lớn màu xám quấn quanh, đầu rồng uy nghiêm dường như đang
nhìn y đầy giận dữ.

Trả cha mẹ ta lại đây! Trả đây! Trả đây!

Thiếu niên phát ra những tiếng gào bi thương trong câm lặng, rồi y xòe

năm ngón tay ra, bấu chặt lấy một mảng hoa văn hình rồng nhô lên trên cây
cột, dòng máu màu bạc không ngớt chảy ra, tạo thành mấy đường uốn lượn
giữa bóng tối vô biên. Chỉ thấy trong cặp mắt băng giá của thiếu niên lúc
này ánh lên mấy tia sáng bạc tà dị, thế rồi hình người không còn nữa, Quy
Hải Minh biến trở về nguyên hình Minh Xà, lao thẳng về phía cây cột như
một mũi tên vừa mới rời khỏi dây cung.

Không ngờ y lại định liều tính mạng mình để húc gẫy cây cột sắt kia, giải

thoát cho linh hồn của cha mẹ vốn bị trấn áp trong đó.

Minh Xà cứ thế lao đi, húc thẳng vào cây cột sắt. Một dòng máu bạc tức

thì tuôn ra như suối, sau đó chậm rãi chảy dọc theo đường hoa văn hình
rồng, khiến nó sáng lên lấp lánh. Đột nhiên, từ trong cặp mắt trên cái đầu
rồng kia bừng lên những tia sáng màu đỏ tà dị.

Sau nháy mắt, mặt đất chấn động, sóng lớn dâng trào. Giữa vùng biển

rộng vô biên như có hàng vạn con ngựa chạy qua, sục sôi không ngớt!
Nước biển chảy ngược, ngọn sóng xoay dòng, cứ thế đẩy thiếu niên Quy
Hải Minh đang trọng thương lên mặt biển. Dưới vầng trăng sáng, chỉ thấy
có một con rồng khổng lồ xé toang mặt nước lao vọt lên không, sau khi hú
dài một tiếng liền hóa thành một bóng người cao lớn, đứng sừng sững trên
ngọn sóng. Người đó vận chiến bào thêu hình rồng, chắp tay sau lưng, vì
đứng ngược ánh trăng nên không thể nhìn rõ diện mạo, kế đó, một giọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.