ANH HÙNG CA - Trang 304

biển xua tan, biến mất giữa vùng biển trời mênh mang vô tận.

Y đập từ lúc sáng sớm tới tận chiều tối, lúc này vầng dương đã ngả về

tây, nhuộm đỏ cả một vùng biển cả. Gió biển không ngớt rít gào, tựa như
đang cười giễu y “kiến càng lay đại thụ, không tự lượng sức mình”, đồng
thời thổi cho mái tóc bạc của y bay lất phất. Nhưng dù gió to đến mấy, sóng
có cao đến mấy, người thiếu niên vẫn chưa từng có ý định bỏ cuộc.

Một dòng máu bạc chảy ra qua kẽ ngón tay, khiến cho viên đá cuội màu

xám trong tay dần bị nhuốm lên ánh bạc lấp lánh. Mười ngón tay của Quy
Hải Minh đều đã rỉ máu, vết thương trên bả vai và lưng lại một lần nữa nứt
ra, bị nước biển xối vào liên tục, nhưng y vẫn tỏ ra hết sức kiên trì. Dưới
ánh tà dương chiếu xuống, những vết thương trên tấm lưng gày guộc của y
như bị phủ lên một màu đỏ tươi, đáng sợ vô cùng. Dù thế, sống lưng y vẫn
chưa từng cong đi, y hết lần này tới lần khác giơ cao viên đá trong tay, đập
vào chiếc cột bên cạnh.

Thế nhưng trên cây cột kia thậm chí còn chẳng xuất hiện một vết xước,

đừng nói gì tới việc bị lay chuyển.

Mặt trời lặn, mặt trăng lên, đêm dần về khuya.Sau khi đêm đến, nước

triều dâng cao, sóng lại càng đánh dồn dập. Đột nhiên, viên đá vốn đang
đánh liên tục vào trụ sắt vỡ vụn ra thành nhiều mảnh, tuột khỏi lòng bàn tay
người thiếu niên và chìm dần xuống đáy biển. Quy Hải Minh hơi sững
người, chính vào lúc này, sóng biển bỗng rít gào dữ dội, con nước dâng lên
như một ngọn núi khổng lồ đen thui, nhanh chóng đẩy thân hình thiếu niên
xuống đáy nước âm u sâu thẳm.

Giữa làn nước lạnh băng, Quy Hải Minh cố gắng bơi lên phía trên,

nhưng lại bị một ngọn sóng chừng như có thẻ xẻ đôi trời đất nhấn xuống
phía dưới. Khí lực mất dần, nhưng trong tầm mắt mơ hồ của y bỗng lại xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.