ANH HÙNG CA - Trang 34

“Sư phụ!”

Tiếng gọi của vị cô nương khiến người thanh niên rùng mình một cái,

khói trắng lập tức bốc lên, thanh niên tuấn tú sau nháy mắt đã biến thành
một con gấu trúc tròn xoe béonúc. Sau khi hiện nguyên hình, gấu trúc liền
bò rạp xuống đất, thích thú hưởng thụ ánh dương ấm áp chiếu lên người.
Thấy bộ dạng này của sư phụ, Tiểu Trúc dở khóc dở cười, miệng lẩm bẩm:
“Mình biết ngay mà”, sau đó liền ngồi xuống bên cạnh gấu trúc, tựa người
vào lớp lông nửa đen nửa trắng mềm mại, cảm nhận bầu không khí thanh
bình xung quanh.

Không biết qua bao lâu sau, đang trong cơn mơ màng, Tiểu Trúc chợt

cảm thấy mặt đất hơi chấn động, dường như có một tràng tiếng vó ngựa tới
gần dưới chân núi. Nàng lập tức mở mắt, thấy sư phụ của mình đã biến
thành hình người từ lúc nào. Lúc này y đang ưỡn thẳng lưng, đứng lặng lẽ
ngay trước cổng, vẻ mặt nặng nề chưa từng có.

Tiểu Trúc vừa định lên tiếng dò hỏi thì chợt thấy giữa nơi rừng núi, chim

chóc bay loạn xạ, từ bốn hướng đông, tây, nam, bắc có bốn thanh trường
kiếm đồng loạt bay vụt lên, treo lửng lơ giữa đất trời. Bốn thanh kiếm cùng
ngân vang, sau đó chiếu ra bốn luồng ánh sáng chói mắt. Thanh kiếm ở
phía bắc chiếu ra ánh sáng màu trắng bạc, thanh kiếm ở phía nam chiếu ra
ánh sáng màu đỏ thẫm, thanh kiếm ở phía đông chiếu ra ánh sáng màu xanh
lục, thanh kiếm ở phía tây chiếu ra ánh sáng màu vàng kim. Bốn luồng ánh
sáng này giao thoa với nhau, tạo nên một hình vuông, hoàn toàn phong tỏa
ngọn núi.

“Tứ Tượng trận?” Tiểu Trúc kinh hãi kêu lên. Nàng tuy là con người, tư

chất tu hành cũng chỉ thuộc hàng trung đẳng, nhưng nếu xét về khả năng
ghi nhớ thì lại chẳng mấy ai so được. Mười mấy năm nay, cứ mỗi khi rảnh
rỗi là nàng lại mang đống kỳ thư của sư phụ ra đọc, kiến thức có thể nói là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.