ANH HÙNG CA - Trang 363

nhìn người phụ nữ trước mặt. Trong cơn hoảng hốt, người phụ nữ lùi lại
một bước, nhưng rồi bà ta dường như lại nghĩ tới cái chết thê thảm của con
trai mình, liền lấy hết can đảm xông lên phía trước, rút kéo ra, lại một lần
nữa đâm về phía đối phương. “Yêu quái! Yêu quái!”

Những tiếng nguyền rủa vang lên liên tiếp, tựa như những mũi kiếm sắc

bén đâm vào xương tủy Bạch Trạch. Nỗi đau đến thấu tâm can ấy so với
vết thương trên da thịt do mũi kéo tạo thành còn nặng nề hơn nhiều, Bạch
Trạch bất giác cảm thấy toàn thân lạnh toát, tựa như bị rơi vào hầm băng.
Nhưng cơn giận dữ dâng lên trong lòng y thì lại giống như dung nham sôi
trào, thiêu đốt thần trí của y. Sau chốc lát, khí độc của Cổ Điêu lại bùng
phát trong đầu y, các tâm trạng như bi thương, giận dữ, căm hận đồng loạt
trở nên mất kiểm soát và dâng trào, chỉ sau nháy mắt thân hình y đã phát
sinh biến hóa…

Một luồng khói đen tà ác cuồn cuộn dâng lên, bao bọc lấy thân hình của

đứa bé. Bóng đen to lên không ngừng, đứa bé non nớt kia biến mất chẳng
còn bóng dáng, con dê trắng ngần cũng không quay trở lại. Dưới sự xâm
nhập của khí độc, thần thú Bạch Trạch biến thành một con hung thú dữ dằn,
sau khi phá tung nóc nhà bay lên liền gầm vang một tiếng như sấm động.

Giữa màn đêm, tiếng gầm gừ căm phẫn vang vọng khắp đất trời.

Mặc Bạch giật mình bừng tỉnh từ trong giấc mộng. Ngay đến lúc Tiểu

Trúc cũng nghe thấy tiếng động, bèn đưa tay dụi mắt, mơ màng hỏi: “Sư
phụ ơi sư phụ, có sấm hay sao vậy?”

Nhưng sư phụ không hề trả lời. Mặc Bạch lộ rõ vẻ âu lo, vội vàng khoác

một chiếc áo ngoài rồi rảo bước đi ra ngoài sân. Tiểu Trúc hơi nghiêng đầu
vẻ nghi hoặc, nhảy xuống khỏi giường, lũn cũn chạy theo sư phụ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.