ANH HÙNG CA - Trang 44

Lập tức, sáu gã kiếm sĩ nhất tề ra tay. Bốn người trong số đó đứng về bốn

hướng, hai người còn lại thì một người bay lên tấn công đỉnh đầu Mặc
Bạch, người còn lại tập trung tấn công vào hạ bàn. Kiếm trận này vô cùng
kín kẽ, hoàn toàn chặn đứng đường lui của MặcBạch, mà bốn gã kiếm sĩ ở
bốn hướng đông, tây, nam,bắc còn có thể phối hợp với Tứ Tượng trận vốn
đang phong tỏa ngọn núi này, tạo ra một tấm luới lớn giữa trời đất. Mặc
Bạch cầm gậy trúc trong tay, nhắm vào gã kiếm sĩ ở hướng nam mà đánh
tới, muốn mở ra một kẽ hở, nào ngờ Mộ Tử Chân lại nhảy vào giữa trận,
dồn hết nội kình vào thanh trường kiếm và quấn lấy cây gậy trúc của Mặc
Bạch, không cho y có cơ hội phá trận.

“Phá!” Mộ Tử Chân quát lớn một tiếng, sáu gã kiếm sĩ lập tức hướng

lòng bàn tay phải lên trời, trường kiếm trên tay vẫn xoay tròn không ngớt,
tốc độ nhanh tới nỗi khiến người ta không mở mắt ra nổi. Môn nhân của
Xích Vân lâu thừa dịp này lại một lần nữa phóng ra Phược Giáp phù. Mặc
Bạch vừa định dùng gió lốc ngăn cản thì chợt cảm thấy chân khí trong lồng
ngực tắc nghẽn, chẳng thể sử ra chút pháp thuật nào.

“Người tuy là tiên quân nhưng cũng chớ nên coithường thủ đoạn của

người phàm bọn ta.” Chợt nghe một giọng nam âm nhu vang lên kèm theo
tiếng cười khẽ. Người này chính là Lận Bạch Trạch, thủ lĩnh của đám người
Thập Phương điện. Hóa ra vừa rồi khi Mặc Bạch dùng gió lốc để cự địch,
Lận Bạch Trạch đã thừa dịp lấy ra loại một dược vật chuyên dùng để khắc
chế tiên linh là bột của Thị Khô đằng

[4]

, sau đó tìm cơ hội rắc vào trong gió.

[4] Đằng tức là cây mây.

Chân khí bị tắc nghẽn, không thể sử dụng pháp thuật, Mặc Bạch đành

giao đấu với đối phương bằngchiêu thức võ công. Người của Độ Tội cốc
lập tức ùa lên, toàn ra chiêu triệt hạ. Mặc Bạch di chuyển mau lẹ như gió,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.