ANH HÙNG CA - Trang 466

“Ha ha ha!” Lời cô ta còn chưa dứt, một tràng cười ngông cuồng đã cắt

ngang, thì ra là gã đệ tử cầm roi kia ngẩng đầu cười lớn, sau đó nghênh
ngang nói tiếp: “Quả nhiên là một ả đàn bà ngu xuẩn! Nói như vậy, việc
ngươi tới Xích Vân lâu ta hôm nay Độ Tội cốc không hề hay biết, vậy thì
bọn ta không thể thả hổ về rừng được.”

Lục Linh nghe thế thì bất giác ngây người, sau đó mới hiểu ra những lời

của đối phương vừa rồi chỉ là quỷ kế, mục đích là thăm dò hư thực. Cô ta
không khỏi hối hận, nhưng ngoài mặt vẫn bình thản như thường, không hề
tỏ ra sợ hãi. Cô ta đưa ngang thanh bán nguyệt kích lên, làm ra tư thế tấn
công, cao giọng nói: “Muốn bắt ta ư, vậy thì phải xem các ngươi có bản
lĩnh này không!”

“Chà, đúng là một con hổ cái!” Một gã đệ tử cầm đao nói, rồi quan sát

Lục Linh từ trên xuống dưới, đoạn liếm môi nói tiếp: “Sư huynh, con hổ cái
này vừa mới nói chúng ta không bằng cầm thú, vậy chi bằng chúng ta hãy
làm chút chuyện không bằng cầm thú cho ả xem đi, hà hà…”

Hắn vừa nói vừa cười bỉ ổi, đám đệ tử còn lại lập tức hiểu ý, cũng cười

theo, đồng thời nhìn chằm chằm vào Lục Linh bằng ánh mắt trơ trẽn nhất.
Lục Linh nào đã từng bị làm nhục như vậy bao giờ, lập tức quát vang một
tiếng, múa kích chém thẳng về phía tên đệ tử hèn hạ kia. Chỉ thấy ánh bạc
lóe lên, lưỡi kích lấp lánh những tia sắc lạnh, sau nháy mắt đã chém tới chỗ
hắn. Động tác của cô ta rất nhanh, công lực cũng thu phát tự do, mắt thấy
bán nguyệt kích sắp chém đứt đầu đối phương liền thu bớt lực đạo về, cây
trường kích liền dừng lại ở chỗ cách cổ tên đệ tử đó không đầy nửa tấc.

“Cái thứ vô sỉ, thực chẳng xứng làm người! Hôm nay ta nể tình thủ túc

của Tru Yêu tứ phái, tạm thời tha cho cái mạng chó này của ngươi. Ngày
sau, nếu còn dám chòng ghẹo nữ tử, cẩn thận kẻo không giữ nổi cái đầu
trên cổ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.