ANH HÙNG CA - Trang 476

“Bọn họ bất đắc dĩ, thế bọn ta thì không bất đắc dĩ à?” Gã đệ tử đó biện

bạch. “Đừng nhắc tới chưởng môn nữa. Chưởng môn vô cớ mất tích, các vị
trưởng lão vì tranh chấp vị trí ấy mà đánh nhau loạn xạ. Bọn ta cũng vì
nhận được mệnh lệnh của đại trưởng lão, thế nên mới bắt yêu chế thuốc
hòng làm tăng tu vi, chứ ai mà thèm quan tâm yêu quái là tốt hay xấu, chỉ
cần bọn ta dùng được, những chuyện khác dều không đáng nhắc tới!”

Tất Phi nghe thế thì giận quá mà cười. “Hay, hay cho câu “chỉ cần bọn ta

dùng được”, nếu thịt người có thể giúp cường thân kiện thể, chắc các ngươi
cũng sẽ giết người để ăn thịt đúng không? Hành động này của ngươi thì có
khác gì yêu quái? Không, ta sai rồi, yêu quái ăn thịt người chỉ là để cho no
bụng, còn hành vi của các ngươi thì hoàn toàn là vì tư lợi cá nhân, so với
yêu quái còn tệ hơn nhiều.”

Gã đệ tử đó nhất thời nghẹn họng, một tên đệ tử cầm đao khác bước lên,

chỉ thẳng mũi đao về phía Tất Phi, mắng lớn: “Đồ quân tử dỏm! Nói năng
thì ra vẻ đường hoàng lắm, cứ như thể ngươi chưa giết yêu quái bao giờ
vậy! Trước đây trảm yêu trừ ma, số yêu ma ngươi giết là nhiều nhất, bây
giờ đi theo yêu quái rồi thì lại đổi tính, chuyển qua nói giúp cho chúng,
thực là vô sỉ tột cùng!”

Nghe đối phương chỉ trích, trong đôi mắt vốn luôn ôn hòa của Tất Phi

ánh lên những tia bất khuất, kiên cường, chỉ nghe y trầm giọng nói: “Đúng
thế, ta quả thực đã từng giết yêu ma. Nhưng ta tu luyện pháp thuật, giết yêu
trảm ma, mục đích xét cho cùng vẫn là bảo vệ người khác, không hề vì tư
lợi mà sát sinh, chẳng hề thấy thẹn với lòng.”

Nói tới đây, y hơi dừng lại, đưa tay lần lượt chỉ vào đám đệ tử Xích Vân

lâu đang có mặt. “Còn như các ngươi, kẻ nào cũng đã tu luyện pháp thuật
mười mấy năm, thế mà lại chẳng học được chút đức hạnh nào cả, chỉ biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.