ANH HÙNG CA - Trang 507

cái, trầm giọng nói với các đồng môn thuở trước:

“Đa tạ!”

Chỉ là hai từ ngắn ngủi nhưng lại nặng quá ngàn cân. Từ khi bị trục xuất

khỏi sư môn, Tất Phi bị người ta mắng mỏ, chỉ trích rất nhiều, nào là “khi
sư diệt tổ”, nào là “phản bội sư môn”, nào là “quân phản tặc bất nghĩa”, nào
là “đồ câu kết với yêu ma”, mãi đến lúc này, được kẻ thù ngày trước đứng
ra giúp đỡ, nói lời biện bạch, được đồng môn cũ làm chứng giúp cho, y bất
giác cảm thấy nỗi bi ai u uất cùng nuối tiếc trong lòng hóa thành hư vô, tan
biến hoàn toàn giữa đất trời.

Cuối cùng, các đệ tử Xích Vân lâu tuy rất đông nhưng không ai ra tay

công kích. Giữa sự trầm mặc của mọi người, Quy Hải Minh hóa thành bản
thể Minh Xà, cõng Tiểu Trúc và Tất Phi trên lưng, lại dùng đuôi quấn lấy
Lục Linh và Tiểu Bạch, tung người bay lên không trung, mang theo Càn
Khôn đỉnh rời khỏi Xích Vân lâu.

***

Bóng rắn như cung, ánh bạc như chớp, Quy Hải Minh mang theo bốn

người bay đi mấy trăm dặm, hạ xuống núi Thanh Xuyên. Trên đỉnh núi
xanh biêng biếc, họ đứng trước một ngôi nhà trúc nhỏ. Bên ngoài nhà
không hề có hàng rào, chỉ có một mảng rừng trúc liên miên bất tuyệt, gần
như bao phủ hết nửa ngọn núi. Bên ngoài rừng trúc có mấy vườn rau, chỉ là
trong đó chẳng còn cây rau nào, chỉ có cỏ dại mọc đầy, xen lẫn là vài loài
hoa dại không rõ tên gọi, hiển nhiên đã rất lâu rồi chưa được người ta dọn
dẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.