ANH HÙNG CA - Trang 524

Lục Linh vội vàng xua tay, cất lời cự tuyệt: “Không được, ta không thể

dẫn huynh đi cùng được!”

Người thanh niên nhướng đôi mày kiếm, trầm giọng hỏi: “Vừa rồi chẳng

phải cô đã nói là mỗ nên đi vạn dặm đường, ra ngoài du ngoạn ư?”

“Cái đó thì khác, ta nói là huynh nên ra ngoài du ngoạn, còn đây lại là đi

lấy trộm bảo vật.” Lục Linh lộ vẻ buồn bực, nói: “Huynh chỉ là một thư
sinh, tay không thể xách, vai không thể gánh, nhỡ xảy ra chuyện gì thì phải
làm sao?”

Người thanh niên mỉm cười, nói: “Cô yên tâm, mỗ tự có chừng mực. Vả

lại, dù cô lấy trộm được Càn Khôn đỉnh đi chăng nữa, nếu không biết cách
luyện thuốc thì cũng có ích gì? Mỗ đi cùng cô thì sẽ có thể nhanh chóng
luyện thuốc, sau đó trả lại bảo đỉnh, không để sự việc bị lộ ra ngoài, như
vậy chẳng tốt hơn sao?”

“Ồ…” Lục Linh suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đành đồng ý. “Vậy được rồi.

Có điều ta còn có một điều kiện: Ân công, huynh còn chưa nói cho ta biết
tên huynh là gì đấy!”

“…” Người thanh niên dùng tay phải mân mê cằm, trầm mặc một lúc rồi

chợt nói: “Hình như tên là… Bạch Mễ Phạn1?”

Lục Linh lập tức trợn trừng mắt, hậm hực nói: “Làm gì có cái tên nào

như vậy!”

“Vậy có lẽ là… Bạch Thái2? Bạch Diện3? Bạch Đường4?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.