ANH HÙNG CA - Trang 59

ơn tất trả. Hôm nay ngươi đã cầu xin cho hắn, vậy ta sẽ tạm tha cho hắn
một lần. Ântình của ngươi ta coi như đã trả hết.”

Mộ Tử Chân và tiểu đạo sĩ nghe thấy thế thì đều kinh ngạc. Còn Tiểu

Trúc nghe thấy câu “thù tất báo, ơn tất trả” kia thì đột nhiên nhớ tới một
khuôn mặt non nớt trong ký ức, thế rồi khuôn mặt ấy và khuôn mặt lạnh
lùng của người thanh niên trước mặt dần dần hợp lại làm một. Nàng chợt
vỗ mạnh tay, bật thốt lên: “Rắn con ca ca!”

Chỉ thấy Quy Hải Minh phất nhẹ tay áo, một luồng gió dữ lập tức nổi

lên, Mộ Tử Chân liền như con diều đứt đây bị thổi bay đi, sau khi đập
mạnh vào một gốc cây mới rơi xuống đất. Tiểu đạo sĩ kia lập tức chạy tới
đỡ sư huynh của mình dậy, thấy cổ họng Mộ Tử Chân vẫn đang chảy máu
ròng ròng, nhưng may mà chưa bị thương tới khí quản, vẫn còn giữ được
tính mạng. Tiểu đạo sĩ thở phào một hơi, vội vàng ôm quyền hành lễ với
Quy Hải Minh. “Ta là Cư Trần, xin tạ ơn không giết hôm nay.”

“Không cần cảm ơn, ta chỉ trả lại cho ngươi mối ân tình ngày đó mà

thôi.” Quy Hải Minh lạnh lùng trả lời, sau đó lại quay sang nhìn Mộ Tử
Chân, nói chậm rãi từng từ một: “Mối thù giữa ngươi và ta sâu dày tựa
biển, ngày sau gặp lại ta ắt sẽ lấy mạng ngươi.”

Nghe thấy câu ngày, Cư Trần vội đỡ Mộ Tử Chân đứng dậy, sau đó cùng

hắn dẫn theo người của Thiên Huyền môn rời đi. Lục Linh của Đô Tội cốc
vừa mới mở miệng định chất vấn thì đã bị Tất Phi ngăn lại, kế đó chàng
thanh niên tuấn tú này liền khẽ lắc đầu, nói: “Người này thân mang thần lực
của Ứng Long, chúng ta tuyệt đối không thể nào ngăn cản nổi. Chuyện này
cần phải tính kế lâu dài, chúng ta cứ nên quay về sư môn bẩm rõ nguồn cơn
sự việc thì hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.