ANH HÙNG CA - Trang 94

Thấy Quy Hải Minh lộ vẻ kinh ngạc, gã mặt xanh kia lập tức gằn giọng

quát: “Đỉnh Sơn thôn có tổng cộng hai mươi ba người, tất cả đều vì Phi tùy
tiện lên Đỉnh Sơn mà chết vì ôn dịch. Loại yêu nghiệt như vậy mà ngươi
cũng muốn giúp ư?”

Nghe thấy câu này, con yêu thú Phi do Quách Hồng Phi hóa thành bất

giác cúi đầu buồn bã, cất lên những tiếng kêu đầy bi thương. Quy Hải Minh
đưa mắt liếc nhìn, đoạn cầm thương đi tới bên cạnh y, lạnh lùng nói với gã
mặt xanh: “Vậy thì sao chứ? Ta vốn là yêu linh, người phàm sống hay chết
thì có liên quan gì tới ta? Ta chỉ biết rằng ta nợ y một bữa cơm thôi. Quy
Hải Minh ta đây có thù tất báo, có ơn tất trả!”

“Thực là đồ gàn dở không biết phân biệt phải trái!” Gã mặt xanh giận dữ

nói, đoạn vung tay lên chuẩn bịxuất chiêu. Còn Quy Hải Minh thì cầm
thương đứng đó, thân hình bất động, tựa như một vị chiến thần.

“Khoan đã!”Chợt nghe một tiếng quát trong trẻo vang lên, phá tan bầu

không khí căng thẳng, thế rồi Tiểu Trúc liền ráo bước đi tới. Nàng thiếu nữ
người phàm ấy đối mặt với cuộc tranh đấu giữa thần và yêu mà chẳng chút
sợ hãi, vẫn bìnhthản đi tới bên cạnh Quy Hải Minh, hướng về phía gã mặt
xanh kia mà khom hành lễ, đoạn cất giọng sang sảng nói: “Xin chào thần
quan, ngài vừa nói là Hồng Phi làm lây lan ôn dịch, hại chết hai mươi ba
mạng người ở Đỉnh Sơn thôn. Ngài là thần, lời của ngài ta không thể không
tin, song theo như những gì ta tận mắt nhìn thấy thì Hồng Phi cư xử với
Quách thúc hết sức chân thành, tuyệt đối không có chút gì là giả tạo, mà
Quách thúc cũng yêu thương Hồng Phi vô cùng, hoàn toàn xuất phát tự
chân tâm.Ta tin rằng trong chuyện này ắt còn có nội tình, mong thần quan
cho hay!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.