ANH HÙNG CA - Trang 95

“Được! Vậy ta sẽ cho ngươi biết ngọn nguồn!” Ông ta mở đan thư thiết

quyển trong tay ra, lớn tiếng đọc: “GiờSửu ba khắc ngày mồng Năm tháng
Sáu năm Canh Thìn, Quách Văn Thư vì chạm vào Phi mà mắc phải ôn
dịch, chết. Giờ Hợi ngày Mười bảy tháng Sáu năm Canh Thìn, Quách Vũ
mắc ôn dịch, chết. Giờ Tý ngày Mười tám tháng Sáu năm Canh Thìn, Từ
Điền mắc ôn dịch, chết. Giờ Sửu ngày Mười tám tháng Sáu năm Canh
Thìn…”

Hắn nói liền một mạch mấy cái tên, mấy người Lý đại thẩm, Từ gia gia

mà Tiểu Trúc từng gặp đều nằm trong danh sách này. Điều khiến nàng kinh
ngạc hơn là mọi người trong thôn đều đã qua đời vào tháng Sáunăm Canh
Thìn, chính là thời điểm Tiểu Văn Tử mắc ôn dịch phải hỏa táng mà Quách
thúc đã từng kể. Hóa ra, ngaytừ mười hai năm trước, Đỉnh Sơn thôn đã vì
ôn dịch lan tràn mà chết sạch không còn một ai sống sót, thậm chí ngay đến
chó mèo và gia súc cũng chẳng qua được hồi vận hạn.

“Yêu nghiệt, ngươi dùng Thanh Sương Tạp thảo phong ấn, hoàn toàn

cách biệt Đỉnh Sơn thôn với đời, khiến hai mươi ba nhân khẩu phải lưu hồn
phách lại trong thôn, đây là tội lớn tày đình, đạo trời không dung!”

Nghe thấy những lời này của đối phương, Tiểu Trúc rốt cuộc đã hiểu ra

tại sao sau khi màn đêm buông xuống, Đỉnh Sơn thôn lại trở nên hoang tàn
như thế, còn mấy người Quách thúc thì đều nằm trên giường trong bộdạng
những cái xác khô. Nàng đoán thầm vị thần quan mặt xanh này có lẽ chính
là Phán quan nơi Địa phú, đến nơi này hòng dẫn hai mươi ba vong hồn
trong Đỉnh Sơn thôn đi, vậy nhưng lại bị Quách Hồng Phi ngăn cản không
cho vào thôn.

“Đạo trời không dung?” Quy Hải Minh hơi nhếch khóe môi để lộ một nụ

cười giễu cợt, sau đó chợt giơ cao cây thương bạc lên, chỉ thẳng mũi
thương về phía vị thần quan mặt xanh, lạnh lùng chất vấn: “Ứng Long và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.