ANH HÙNG CHÍ - Trang 1022

Tần Trọng Hải ngạc nhiên nói:

- Thật sự là kỳ quái. Không ngờ một tấm da dê nho nhỏ lại có công dụng
bực này, có thể xem như một tấm bùa cứu mạng. Con mẹ nó, đây rốt cuộc
là bảo vật gì?

Lư Vân ở một lặng yên trầm tư hồi tưởng lại. Ngày ấy Ngũ Định Viễn từng
đem da dê kia phó thác cho hắn. Khi đó chỉ tiện tay cất trên người nên
không chú ý thấy chỗ đặc dị.

Liễu Ngang Thiên nói:

- Ngày sau thế lực của Giang Sung càng lớn, chúng đại thần biết được nội
tình. Các phe phái đều toàn lực tìm kiếm tấm da dê. Theo lời Vương đại
nhân, da dê chính là tang chứng bán nước của Giang Sung. Dựa vào suy
đoán của hắn, da dê phải là một tấm địa đồ vẽ biên giới chúng ta cùng Dã
Tiên. Năm đó Giang Sung vì bảo trụ tánh mạng bản thân mà giao cho Dã
Tiên, lại đáp ứng khi hồi kinh sẽ hối lộ quan lại bảo quản địa đồ, một lần
nữa chỉnh sửa lại, bóp méo địa đồ binh bộ của nước ta, cuối cùng đem mấy
trăm dặm biên giới từ nay ngầm cắt cho địch. Do biết hắn được Mẫn Vương
ưu thích, ngày sau tất được trọng dụng. Khã Hãn liền đồng ý thả cho hắn trở
về.

Tần Trọng Hải nói:

- Nói như vậy, da dê nọ là khế ước của Giang Sung lập cùng Dã Tiên Khả
Hãn khi xưa?

Liễu Ngang Thiên gật đầu nói:

- Tất cả chúng ta đều đoán như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.