ANH HÙNG CHÍ - Trang 1023

Tần Trọng Hải lòng đầy nghi hoặc, nói:

- Nói thật ra, phần lãnh thổ của nước ta bị cắt cho Dã Tiên cũng không phải
đất lành ruộng tốt gì, chỉ là ngàn dặm hoang vu không côn trùng thú vật,
không biết Dã Tiên Khả Hãn cần vùng đất hoang này làm gì? Như vậy thực
sự kỳ quái. Lại nói địa giới hai nước chỉ là một số tấm bia đá. Thừa dịp theo
đêm đen gió mạnh, coi như di chuyển đi mấy trăm dặm cũng không ai biết.
Dã Tiên nếu muốn chiếm đoạt, tùy tiện tìm mấy tên tiểu tử chuyển bia đi là
tốt rồi, cần gì mất công thêm như thế?

Liễu Ngang Thiên nói:

- Trọng Hải nói cũng có lý, nhưng di chuyển bia đá như thế thực hạ lưu vô
sỉ. Ngươi có thể làm thì đối phương cũng có thể làm ngược lại. So với việc
Giang Sung hối lộ đám người quản địa đồ, Khả Hãn Dã Tiên không mất
người nào liền có thể được đất ngàn dặm. Chỉ cần biên giới nước ta bị sửa
lại, ngày sau hai nước cũng không còn tranh chấp. Tiện nghi như vậy sao
hắn không làm?

Tần Trọng Hải cười hắc hắc, từ chối thêm ý kiến mà gãi đầu gãi tai.

Liễu Ngang Thiên nói tiếp:

- Nguyên nhân chính là như thế, các đại thần trong triều nhận định rằng tấm
da dê nọ chính là vật chứng bán nước của Giang Sung. Trong đó hai người
Ngự Sử Vương Ninh, Tri phủ Lương Tri Nghĩa là tin tưởng nhất. Dã Tiên
diệt vong thì da dê nọ liền thất lạc không rõ tung tích, nhưng Lương đại
nhân không hề mất hy vọng. Hắn hao phí không biết bao tâm huyết cùng vô
số tài vật vàng bạc, cuối cùng tìm lại được da dê nọ. Hoàng thiên không phụ
khổ tâm nhân. Giang Sung kiêu ngạo một đời, cuối cùng sẽ có họa diệt
vong một ngày không xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.