ANH HÙNG CHÍ - Trang 1048

- Ngươi thật to gan, lại dám cười trên người sư thúc ngươi có mùi thối tha
sao!

Hai thiếu nữ nhìn nhau cười, nghĩ đến trên người sư thúc mập quả thật có
mùi dơ bẩn.

Sư thúc mập lại trở nên lơ đễnh, chỉ nói:

- Khi đó ta thấy sư phụ các ngươi thì tiến ra, hỏi hắn có chuyện gì. Sư phụ
ngươi cười cười nói với ta: “Tiểu huynh đệ, ta muốn bái kiến đạo trưởng
Cửu Hoa Sơn” Ta nghe hắn nói như vậy liền vào tiến cử. Về sau sư phụ các
ngươi ở lại Cửu Hoa Sơn học võ. Hắn vốn chỉ là thư sinh văn nhược, ban
đầu đến khiêng cây búa cũng khó khăn. Ai ngờ về sau, võ công càng luyện
lại càng cao, cao đến thâm sâu khôn lường. Cuối cùng được tiếp nhận chức
vị chưởng môn, tự xưng là Thanh Y Tú Sĩ. Ta kính niên kỷ của hắn lớn hơn
ta, thứ hai là kính nể hắn thông minh tuyệt đỉnh, liền chiếu theo đó mà nhận
mình là sư đệ.

Sư tỷ nọ là nhẹ giọng hỏi:

- Rốt cuộc tên thật của sư phụ là gì? Tại sao con chưa từng nghe người ta đề
cập qua?

Sắc mặt sư thúc mập khẽ biến đổi, hừ một tiếng nói :

- Ta cũng không biết. Sư phụ ngươi không những không muốn người ta biết
lai lịch của hắn. Ngay cả mặt mũi cũng không để cho ai thấy. Mỗi lần
xuống núi, hắn đều đeo một cái mặt nạ, giống như không muốn gặp cố nhân
ngày xưa. Tóm lại là vô cùng cổ quái.

Sư muội nọ hì hì cười nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.