ANH HÙNG CHÍ - Trang 1084

các bảo tự Trung Nguyên được phong là Chánh lục phẩm, Tòng lục phẩm
quan. Lần này triều đình còn lập một danh mục, chuẩn bị phong cấp cho
quần tăng phương Tây sang phía Đông, tăng thêm mối giao hảo giữa hai
nước.

Dương Túc Quan biết rõ những người này thân phận trọng đại. Vừa rồi bất
đắc dĩ đả thương bọn họ, chỉ sợ phá hủy đi tình giao hảo giữa hai nước.
Chàng vốn là người hành sự chu đáo, sớm đã nẹp lại xương sườn phiên tăng
kia, tiếp theo bồi tội một hồi, cuối cùng đồng ý rời khỏi khách điếm. Lão
tăng kia thấy chàng chấp lễ cung kính, lại băng bó cho người bị thương thoả
đáng, xem ra thật có thành ý. Nghe chàng nói tốt một hồi càng thêm hảo
cảm. Lúc này mới đổi giận thành vui, không hề tính toán nữa.

Cao Định nghe nói cần chuyển khách điếm thì trong lòng không thích, lẩm
bẩm một hồi, chậm chạp không dời cước bộ. Có điều lão không thể không
nể thể diện của Dương Túc Quan, hơn nữa chàng còn đích thân hứa hẹn sẽ
hộ tống lão bình an hồi hương tới Thiểm Tây mới thôi. Lúc này Cao đại
nhân mới miễn cưỡng chịu thiệt, quá bộ rời đi.

Mọi người tìm một chỗ ở lại. Buổi chiều dùng cơm, Dương Túc Quan cùng
Cao Định muốn ôn chuyện nên hai người ngồi riêng một bàn. Còn lại Ngũ
Định Viễn Vi Tử Tráng cùng đám người Cửu Hoa Sơn ngồi chung một bàn.

Trong bữa ăn, sư muội nọ hỏi:

- Vị đại ca này, lần trước nghe nói ngươi ở họ Hồ, lần này bọn họ lại nói
ngươi họ Ngũ, rốt cuộc ngươi có mấy phụ thân? Sao nhiều họ như vậy?

Lời này nếu do người khác nói ra, Ngũ Định Viễn không trở mặt mới lạ. Có
điều biết sư muội nọ ngây thơ không ác ý, hắn liền cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.