ANH HÙNG CHÍ - Trang 1095

Ngũ Định Viễn nín không được bật cười. Lại nghe Quyên Nhi nói:

- Ngũ đại gia, ta cũng giúp ngài cài một đóa!

Ngũ Định Viễn xua tay, vội hỏi:

- Không cần!

Hắn sợ bị đeo hoa thì không khỏi mất mặt, vội đi ra ngoài rừng.

Trở ra rừng cây, Ngũ Định Viễn thấy mọi người vẫn còn đùa giỡn. Trương
Chi Việt thì đang bảo vệ hành lý, xem ra đối phương không cần sự hỗ trợ
của hắn. Thật đúng là dùng khuôn mặt nóng bỏng của mình mà dán vào
chiếc mông lạnh ngắt của người. Lập tức ngáp một cái rồi nghỉ dưới tàng
cây. Lúc này hai mắt nhắm nghiền, rất nhanh liền ngủ say.

Trong khi ngủ thì mơ thấy bản thân trở về Tây Lương, cùng đám nha sai
phong lưu khoái hoạt một hồi. Ai ngờ lại nghe tiếng bước chân vang lên,
Tri Phủ Lục Thanh Chính tiến vào quát:

- Ngũ Định Viễn! Ngươi thật to gan, không ngờ còn dám trở về!

Ngũ Định Viễn chấn động, giật mình tỉnh lại thì toàn thân đổ đầy mồ hôi
lạnh. Hắn vuốt mặt thầm nghĩ:

- Ta rời Tây Lương cũng gần một năm, không biết đám thuộc hạ còn khỏe
không?

Nghĩ đến ngày xưa bọn họ vô tình ở Mã Vương Miếu thì trong lòng lại ảm
đạm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.