ANH HÙNG CHÍ - Trang 1196

- Như vậy thì tốt. Ta tuổi tác đã già, chịu không được khổ sai nữa.

Nói rồi quệt quệt mồ hôi trên mặt, một bộ kinh hồn như còn chưa định thần.

Hán tử kia ho một tiếng, thấp giọng nói :

- Thành thật nói với các vị! Năm đó thượng cấp của gia phụ từng phạm phải
trọng tội, đã thành khâm phạm của triều đình. Gia phụ tuy định cư nơi đây
nhiều năm nhưng vẫn sợ người của triều đình tới bắt, vừa rồi có điểm thất
thố. Xin chớ trách.

Ngũ Định Viễn nghe lời này vội hỏi:

- Lão huynh nói khâm phạm của triều đình, chẳng lẽ Chinh Tây Đại Đô
Đốc Vũ Đức Hầu năm đó sao?

Lão hán nọ nhảy dựng lên, cả kinh nói:

- Cậu cũng từng nghe qua uy danh của ngài?

Ngũ Định Viễn nhìn thoáng qua Dương Túc Quan. Hai người khẽ gật đầu,
biết đã tìm đúng người rồi.

Ngũ Định Viễn thấp giọng nói:

- Lão trượng nếu từng theo Vũ Đức hầu, phải chăng đã giao thủ cùng Dã
Tiên Khả Hãn?

Lão hán nọ vốn đang lo lắng sợ hãi, vừa nghe bốn chữ "Dã Tiên Khả Hãn"
thì gật mạnh đầu, hai mắt phát ra tinh quang, lớn tiếng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.