ANH HÙNG CHÍ - Trang 1218

Dương Túc Quan trầm ngâm một lát, nghĩ rằng mình lầm người liền nhẹ
giọng:

- Ngươi đứng lên đi! Ta thả ngươi đi vậy.

Người nọ thiên ân vạn tạ, phục lạy rồi vội chạy ra ngoài. Dương Túc Quan
quay đầu nhìn lại trong điếm. Mắt thấy còn vài khách nhân đang không
ngừng phát run trốn dưới gầm bàn, không chừng kẻ hạ độc còn ở trong này.

Dương Túc Quan trầm giọng quát:

- Mấy người các ngươi đều đứng lên, ta có lời muốn hỏi.

Mấy gã khách nhân ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều do dự không ra.
Dương Túc Quan đang muốn tiến lên chợt nghe Linh Định kêu lên:

- Cẩn thận ám khí!

Dương Túc Quan không kịp nghĩ ngợi mà thân hình bốc cao lên ba thước.
Chỉ nghe phía sau có tiếng kình phong, tiếp theo mấy tiếng phốc phốc vang
lên. Bức tường một bên đã cắm đầy những cây ngân châm màu lam.

Thân hình đang ở trên không, Dương Túc Quan quay đầu nhìn lại. Thấy kẻ
vừa được tha đang nhe răng cười, chẳng biết lúc nào đã trở về trong điếm.
Chàng cười lạnh một tiếng. Thì ra đây là người hạ độc, không ngờ bị đối
phương lừa gạt. Nếu võ công của chàng không cao, chẳng phải sớm đã nằm
trên đất rồi sao!

Đang khi tức giận, đã thấy mười ngón tay người nọ lộ đầy ngân châm, hiển
nhiên muốn phóng ám khí lần nữa. Bản lĩnh của Dương Túc Quan thế nào,
sao lại để cho đối phương ra tay lần thứ hai? Thân hình chưa rơi xuống đất
đã cười dài một tiếng, kiếm ra khỏi vỏ trảm xuống người nọ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.