ANH HÙNG CHÍ - Trang 1235

Linh Định cảm thấy khó hiểu nhưng cũng không tiện phản bác, liền theo Vi
Tử Tráng ra ngoài điếm. Hai thiếu nữ tuy nóng lòng báo thù nhưng chỉ còn
cách rời theo.

Mọi người nối đuôi đi ra, không biết tiểu nhị sớm đã trốn tới nơi nào. Trong
khách điếm, ngoài Dương Túc Quan mặt đối mặt cùng Hồ Mị Nhi, chỉ còn
tiếng gió rả rích đặc trưng của vùng Tây Lương.

Hồ Mị Nhi là nữ ma đầu thân kinh bách chiến, thấy Dương Túc Quan có
hành vi kỳ lạ nhưng không hề sợ hãi. Chỉ cười nhạt một tiếng, nói:

- Một mình Dương lang trung giữ ta ở lại, chẳng lẽ không sợ chớp mắt ta
chạy đi sao? Hay là có lời muốn nói mà sợ ngoại nhân nghe được?

Lúc này thanh âm lại trở nên nhu mì lay động lòng người.

Dương Túc Quan mỉm cười, liền đem kiếm để trên bàn.

Hồ Mị Nhi khẽ nhíu đôi mày liễu, cười lạnh:

- Ngươi làm cái gì vậy?

Dương Túc Quan không đáp, ngồi xuống rồi mới chậm rãi nói:

- Hiếm khi hữu duyên thế này, ngồi xuống uống chén trà rồi đi cũng không
muộn.

Nói xong kéo ghế cho Hồ Mị Nhi, ý bảo thị ngồi ở bên cạnh mình.

Hồ Mị Nhi vốn đang trấn tĩnh cũng trở nên kinh ngạc. Trước đó vài ngày thị
đã hại chết Trương Chi Việt, hiện đang hạ độc hai đồng bạn của đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.