ANH HÙNG CHÍ - Trang 1237

Nói xong cúi thân xuống, bộ ngực sữa như ẩn như hiện rất là mê người.

Đối mặt với mị hoặc, Dương Túc Quan lại rót trà, tiếp theo đưa đến trước
mặt đối phương. Hồ Mị Nhi thầm nghĩ:

"Tiểu tử này sao khách khí như vậy, hay là đã hạ độc ở trong trà ?"

Thị tự phụ bản thân là cao thủ hạ độc khó gặp địch thủ trong thiên hạ. Dù
Dương Túc Quan có cho Hạc Đỉnh Hồng (1) vào nước trà thì cũng không
sợ. Chỉ cười một tiếng rồi đưa tay tiếp nhận.

Dương Túc Quan nâng chung trà lên nhấp một ngụm, nói:

- Hồ cô nương, hai ta vốn không oán không thù, không biết vì sao cô muốn
đoạt da dê của ta?

Hồ Mị Nhi uống một ngụm trà, vuốt mái tóc cười nói:

- Dương lang trung đoán đi! Vì sao ta phải đoạt da dê?

Dương Túc Quan mỉm cười nói:

- Hai chữ, Giang Sung.

Hồ Mị Nhi cất tiếng cười to khiến eo lưng nhỏ nhắn rung động một hồi, nói:

- Ngươi nói đúng! Chính là vì Giang đại nhân! Nếu không phải hắn có lời,
bổn cô nương sao phải nhúng tay vào dòng nước đục này!

Dương Túc Quan lẳng lặng chờ thị ngưng cười mới nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.