ANH HÙNG CHÍ - Trang 1283

trúng chỗ yếu hại của hắn. Xem ra vị tiền đồ của Hách giáo đầu kia thật là
đen tối.

Quả nhiên mấy câu nói đó như đâm thật sâu vào tim An Đạo Kinh, bình
sinh hắn không được độ lượng khoan hồng, đang buồn rầu vì bản thân ngày
càng mập ra, lúc này thầm tính toán:

- Võ công của Hách Chấn Tương quả thật cao cường, ta thật sự kém hắn.
Lão cẩu tử Giang Sung kia là hạng có mới nới cũ. Nếu dùng họ Hách lâu thì
nhất định lão cẩu tử kia sẽ yêu thích võ dũng của hắn, ta không thể không
đề phòng điểm này.

Lại xoay chuyển ý nghĩ:

- Có điều khó khăn lắm Cẩm Y Vệ mới có một cao thủ như thế, ta không
thể để mụ giặc cái này châm ngòi ly gián mà dễ dàng bỏ đi. Như vậy không
biết phải tới năm nào tháng nào mới tìm một người như Hách Chấn Tương
này.

Nghĩ như vậy nhưng trong lòng vẫn có âm ảnh không tan, quả thực khó mà
quyết đoán.

Thần sắc An Đạo Kinh biến đổi không ngớt. Hách Chấn Tương ở một bên
quan sát thì biết bản thân sắp gặp họa. Hắn sải bước lại, quỳ xuống chắp tay
nói:

- Thống lĩnh đại nhân minh giám! Đại nhân có ân cứu mạng thuộc hạ. Hách
Chấn Tương còn sống một ngày thì thề không dám quên, càng không dám
động thủ cùng thống lĩnh. Lời của ngoại nhân như gió thoảng, đại nhân
đừng để ở trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.