ANH HÙNG CHÍ - Trang 1285

Hồ Mị Nhi chỉ cười cười như không, vẻ mặt của thị bình thản nhưng mọi
người càng thêm lo lắng, không biết thị lại có âm mưu gì.

Bộ dáng Hách Chấn Tương đầy khó chịu, hai mắt như phún lửa nhìn Hồ Mị
Nhi. Hồ Mị Nhi không để ý mà chỉ ngẩng đầu nhìn trời. Mắt thấy còn lâu
mới tới canh ba, liền mỉm cười nói:

- Không biết đám hòa thượng trốn nơi nào, sợ là bọn hắn chịu không nổi đã
bỏ chạy sạch, như vậy cuộc hẹn tới nay xem như bị hủy.

Vân Tam Lang không cơ hội thể hiện đã sớm bực mình, lúc này bồi cười
lấy lòng mỹ nữ:

- Tiên cô nói đúng! Đám hòa thượng Thiếu Lâm Tự đích thị là rất sợ Tiên
cô, lúc này đã chạy trốn không thể nghi ngờ.

Hồ Mị Nhi liếc sang hắn một cái, cười nói:

- Tam Lang nói phải! Chỉ cần Tam Lang của chúng ta đầu nhập Thiếu Lâm
Tự, bỏ quên bằng hữu, thất tín vong nghĩa là không thể nghi ngờ.

Vân Tam Lang nghe lời châm chọc, không giận mà chỉ cười hì hì. Người
này thật sự háo sắc, ánh mắt gian tà chỉ chăm chăm nhìn các bộ phận nhạy
cảm trên thân Hồ Mị Nhi, vẻ mặt mê loạn. Không ngừng gật đầu như không
biết người ta đang châm chọc bản thân.

An Đạo Kinh thấy thuộc cấp như vậy thì than thở:

- Con mẹ nó, trong Cẩm Y Vệ lại có hạng giá áo túi cơm như vậy, khó trách
Đông xưởng Lưu Kính ngày càng coi thường lão tử. Giang đại nhân đối với
ta ngày càng kém.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.