ANH HÙNG CHÍ - Trang 1287

Nói xong cười dâm lên.

An Đạo Kinh thấy vô sỉ hắn như thế thì giận đến giận sôi máu, hận không
thể xông tới đánh cho mấy cái tát.

Hồ Mị Nhi lại lơ đãng, liếc mắt nhìn Vân Tam Lang nói:

- Ngươi đang nghĩ đi đâu vậy! Túi vải này có chứa giải dược mà đám hòa
thượng Thiếu Lâm đang thèm khát mỏi mòn con mắt. Lát nữa có xung đột,
ta sợ có điều sơ xuất nên muốn ngươi bảo quản một lát. Võ công của Tam
Lang ngươi cao cường, tất nhiên thừa sức bảo vệ nó.

Sóng mắt của thị lưu chuyển, kiều mỵ động lòng người. Vân Tam Lang
chìm đắm bên trong, nhất thời quên cả danh tính của mình.

Vân Tam Lang háo sắc nhưng An Đạo Kinh là hạng cáo già, Hách Chấn
Tương lại là thiết hán tỉnh táo hơn người. Hai người nhìn nhau, đều thấy
việc này có điều dối trá.

Hách Chấn Tương sinh nghi, thấp giọng nói:

- Nữ nhân này sở trường về độc công, giải dược vốn nên cất kỹ, sao dễ dàng
nhờ ngoại nhân giữ hộ? Việc này thực có vấn đề.

An Đạo Kinh cũng gật đầu nói:

- Đúng vậy, ta xem nữ nhân này âm mưu nào đó. Hách giáo đầu qua hỏi
một chút, đừng để huynh đệ chúng ta bị hại.

Hắn không thể trước mặt đắc tội Hồ Mị Nhi, liền muốn Hách Chấn Tương
thăm dò. Nếu hai người có bất hòa thì có thể ra mặt giải vây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.