ANH HÙNG CHÍ - Trang 1299

công thủ đủ cả, vô cùng chặt chẽ. Đám người nhận ra chỗ lợi hại, bất giác
lớn tiếng kinh hô.

Hồ Mị Nhi thấy chàng một bộ ngọc thụ lâm phong, muốn ngắm nhìn thêm
vài lần, vỗ về nói:

- Người ta không cho đệ dùng kiếm pháp khó coi như chó điên kia, muốn
đệ dùng loại hoa mỹ!

Dương Túc Quan thầm nghĩ:

- Trận chiến này nếu không thể thắng sảng khoái, trên giang hồ tất sẽ truyền
lời khó nghe về ta, nói ta để hạng nữ lưu tùy ý đùa giỡn khinh thị, khi đó ta
sao có thể làm người? Ta cần giữ vững tinh thần!

Tâm niệm như vây, tay phải liền vẽ ra một đóa kiếm hoa, liên hoa nọ lại nở
thành ba vòng tròn, xoáy đến trên người Hồ Mị Nhi. Kiếm này gọi là "Tam
nhập địa ngục", xuất kiếm vừa mau vừa độc, bá đạo dị thường. Ba kiếm liên
hoàn, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước. Nếu sát thương địch nhân, tất nhiên
là ba kiếm cùng đâm. Ba lần xuống địa ngục chính là ý tứ này.

Hồ Mị Nhi cười nói:

- Chiêu này thật đẹp, giống như nhân phẩm của đệ vậy, dùng võ công như
vậy mới đúng. Lại không biết có phải dạng mũi thương làm từ sáp nến hay
không, trông thì ghê gớm mà không đả thương được người a!

Khuôn mặt thanh tú khẽ cười, Hồ Mị Nhi giơ phất trần đón đỡ. Chỉ thấy ba
kiếm kia cuốn tới càng nhanh, mấy người quan sát đã hoa cả mắt. Hồ Mị
Nhi ngoài miệng khinh bạc nhung trong tâm không dám coi thường, thắt
lưng khẽ động nhảy ra né tránh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.