ANH HÙNG CHÍ - Trang 1313

An Đạo Kinh sao có thể đáp những lời này, bị ép hỏi cấp bách đành lớn
tiếng:

- Người muốn nghĩ như thế thì tùy. Hắn chết là do hắn chuốc lấy, có gì liên
quan đến Hách Chấn Tương ngươi! Ngươi nghe lời ta, đừng quản những
chuyện ngoài thân nữa!

Đám người Cẩm Y Vệ nghe An Đạo Kinh nói chuyện thực quá vô tình thì
chấn động. Hách Chấn Tương cũng ngạc nhiên. Nhiệt huyết của hắn phát
tác, trợn mắt quay đầu nhìn An Đạo Kinh đầy vẻ phẫn nộ cùng trách cứ.

An Đạo Kinh lắp bắp kinh hãi. Lại cho là Hách Chấn Tương muốn động thủ
đối phó bản thân mình, lui về sau mấy bước hoảng sợ nói:

- Hách giáo đầu ngươi đừng quên. Ta vốn là ân nhân cứu mạng ngươi.

Quả nhiên lời này có tác dụng, Hách Chấn Tương nghe thì sững sờ bất
động.

An Đạo Kinh lại thấp giọng khuyên:

- Hách giáo đầu, vì tiền đồ của chính ngươi, vì mũ áo ân nhân cứu mạng
của ngươi, ngươi hãy xem hôm nay không có chuyện gì! Đừng tự làm khó
bản thân mình nữa!

Hách Chấn Tương nghe lời thì cắn răng, qua một hồi thì thở dài một tiếng,
hai tay buông thõng xuống như đã khuất phục.

An Đạo Kinh thấy hắn nhượng bộ thì vuốt ngực, nhẹ nhàng thở ra.

Hồ Mị Nhi thấy vẻ mặt Hách Chấn Tương ủ rũ, thị liền cười dài tiến lên vài
bước, hai tay chống nạnh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.