ANH HÙNG CHÍ - Trang 1335

Dưới trời sao, đại đội nhân mã dạt ra hai bên. Trong đèn đuốc sáng ngời,
một con tuấn mã đen tuyền ở giữa chậm rãi đi ra. Ngồi trên là một trung
niên nhân niên kỷ chừng năm mươi. Người nọ tuyệt không giống hạng đạo
tặc, bộ dáng ung dung khí khái quý phái như vương công quý tộc.

Giải Thao xông về phía trước, khom người nói:

- Lục gia!

Trung niên nhân kia khẽ gật đầu, giơ roi ngựa chỉ vào đám người Cẩm Y
Vệ:

- Những người này là ai? Đêm tối sao còn tụ tập ở đây?

Giải Thao nói :

- Nữ nhân kia là Bách Hoa tiên tử, đê tiện hạ lưu, xấu xí vô cùng, là hạng
không biết xấu hổ. Mấy người còn lại là Cẩm Y Vệ chó săn của triều đình,
cả đám đều tội ác tày trời.

Hồ Mị Nhi giận dữ muốn điên, thị vốn hận nhất người khác chê rằng dung
mạo xấu xí. Trước là Trương Chi Việt, sau là Hách Chấn Tương. Cả hai đều
phạm vào điều kiêng kị trên nên mới bị hại đến nông nỗi như vậy. Hồ Mị
Nhi quát to một tiếng, cả trăm mũi ngân châm bắn nhanh tới sau lưng Giải
Thao.

Trung niên nhân khẽ thở ra rồi chìa roi ngựa. Không biết dùng thủ pháp gì
mà roi ngựa như có lực hút, toàn bộ ngân châm bay nửa đường thì tự
chuyển hướng bị hút về phía nó.

Hồ Mị Nhi chấn động trong lòng, hoảng sợ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.