ANH HÙNG CHÍ - Trang 1518

- Trên người cô đầy thương tích, không thể động đậy. Chỗ thịt thỏ này đủ
dùng thêm mấy ngày.

Tới giờ này y đã rời quân doanh nửa ngày, trong lòng lo lắng muốn trở về
sớm một chút.

Tần Trọng Hải bước ra cửa điện, Ngôn Nhị Nương nhìn bóng dáng trong
lòng chợt dấy lên nỗi phiền muộn khó tả, nhớ tới huynh đệ bị bắt thì vội kêu
lên:

- Tần Trọng Hải!

Lúc này Tần Trọng Hải đã ra ngoài, nghe gọi không trở lại mà chỉ đứng ở
ngoài cửa hỏi:

- Nương tử có gì căn dặn?

Ngôn Nhị Nương quát:

- Ngươi mau thả huynh đệ của ta ra! Bằng không ta sẽ không tha cho ngươi!

Tần Trọng Hải biết đám người này cừu hận triều đình. Nếu không hàng
phục bọn họ thì ngày sau tất có hậu hoạn, do Ngôn Nhị Nương mang
thương tích trên người không thể di động nên đành thả nàng, còn mấy
người khác thì khó khăn lắm mới bắt được, sao có thể tùy tiện thả đi? Y lắc
đầu nói:

- Thứ cho tại hạ khó mà tuân mệnh.

Ngôn Nhị Nương vô kế khả thi, lúc này cử động nửa bước cũng khó chứ
đừng nói xuất thủ cứu người. Nàng muốn mở miệng cầu khẩn, chợt trong
lòng dâng lên ý niệm quật cường thì lạnh lùng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.