ANH HÙNG CHÍ - Trang 1520

Ngôn Nhị Nương khóc không ra tiếng, nói:

- Muộn rồi... Hết thảy đều muộn rồi…

Tần Trọng Hải ngạc nhiên nói:

- Muộn? Muộn cái gì? Ăn cái gì muộn? Cô nói rõ ràng đi!

Ngôn Nhị Nương lắc lắc đầu, buồn bã nói:

- Ngươi nói những lời này, tất cả đều đã muộn... Ca ca của ta bị quan phủ
hại chết, trượng phu của ta bị người đánh một chưởng rất mạnh vào đầu, hai
mươi năm không rõ tung tích. Ngươi nói... Ta... Ta phải gia nhập triều đình
thế nào? Nếu vô sỉ đầu hàng, sau này chết đi còn mặt mũi nào gặp bọn họ?

Tần Trọng Hải cả kinh, hỏi:

- Hai vị thân nhân của cô cũng là người Nộ Thương Sơn?

Ngôn Nhị Nương gạt nước mắt, ngang nhiên nói:

- Đúng vậy! Trượng phu của ta không phải ai khác, chính là Tây Lương
Tiểu Lữ Bố năm xưa.

Tần Trọng Hải vừa biết người nọ là một trong Ngũ hổ thượng tướng Mã
quân. Y ngưng mắt nhìn lại, thấy Ngôn Nhị Nương đang thất thần tưởng
nhớ trượng phu. Trong lòng đột nhiên có cảm giác khác thường, y vội hắng
giọng một tiếng, hỏi:

- Phải chăng hắn chính là Ứng châu Chỉ huy sứ, đại danh là Hàn Nghị?

Ngôn Nhị Nương vui vẻ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.