ANH HÙNG CHÍ - Trang 1522

Tần Trọng Hải nói:

- Vậy triều đình sao hại chết huynh trưởng cô? Đả thương trượng phu của
cô thế nào?

Ngôn Nhị Nương lại khóc lên bi ai. Tần Trọng Hải cười khổ thầm nghĩ:

- Lão tử giờ chịu giá rét trên núi nghe một bà điên khóc, những ngày tới vạn
lần không nên đánh bạc, nếu không chắc chắn thua sạch túi.

Tần Trọng Hải nào biết đâu rằng, mười mấy năm qua Ngôn Nhị Nương ít
giao du bên ngoài, mỗi ngày đều phải thể hiện bộ mặt đại tỷ lạnh như băng,
chưa từng lộ tâm sự trước mặt người ngoài, dù mấy huynh đệ Tiểu Thố Nhi
cũng không biết, như vậy lấy ai hiểu được đêm khuya nàng lã chã rơi lệ, úp
mặt vào gối khóc một mình? Lúc này Tần Trọng Hải chân tình thành ý hỏi
nàng, lộ ra thảm sự hai mươi năm trước, bảo nàng sao có thể không khóc?

Ngôn Nhị Nương càng khóc càng bi thương, động đến vết thương trên ngực
đau đến kêu thành tiếng. Tần Trọng Hải lắc đầu nói:

- Cô đừng khóc, khóc nữa sợ là gãy xương thịt đứt!

Ngôn Nhị Nương mắng:

- Xưa nay khóc chỉ mù mắt, chưa từng nghe ai khóc mà gãy xương.

Tần Trọng Hải cười ha hả, nói :

- Chỉ sợ nương tử là người đầu tiên.

Ngôn Nhị Nương mắng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.