ANH HÙNG CHÍ - Trang 171

nhau kiếm tìm tòi khắp nơi, nào ngờ... nào ngờ ta vừa vào nội đường thì chỉ
thấy một đám cầm thú, bọn chúng mặc áo bào trắng tay lăm lăm trường
kiếm, đang ở đồ sát nam nữ già trẻ trong tiêu cục chúng ta. Mẹ nó chứ, Ngũ
bổ đầu, vì sao ta nói là tru diệt chứ? Hắc! Nói ra thật xấu hổ, chính là tiêu
cục chúng ta không hề có lực hoàn thủ.

Tề Bá Xuyên nói tới đây thì lại bình tĩnh dị thường, không hề giống kích
động lúc trước, Ngũ Định Viễn thầm thấy bội phục.

Tề Bá Xuyên khẽ thở dài tiếp tục:

- Khi đó ta vừa thấy thì trở nên điên cuồng, mấy nữ nhân nhà ta đều bị đám
cầm thú gian nhục, ta thất kinh, không ngờ đường đường huyền môn chính
tông lại có hành vi hạ lưu như vậy, gia phụ cũng đã bị bọn chúng đả thương,
hiển nhiên đang tra hỏi chuyện gì, còn mẫu thân thì đang sợ hãi rúc vào góc
tường mà khóc. Khi đó ta không còn biết sợ hãi gì nữa, cũng không phẫn
nộ, chỉ là cảm giác kỳ quái, sao thế gian này trở nên điên đảo như vậy? Nơi
này là Yến Lăng tiêu cục đại danh đỉnh đỉnh a! Ta quát lên một tiếng lớn,
đại đao ra sức chém vào bọn chúng, có một tên sử dụng kiếm ngăn trở ta.
Đao kiếm tương giao mạnh khiến lồng ngực của ta đau đớn, sau đó bị thủng
một lỗ. Ngươi xem!

Tề Bá Xuyên cởi áo ra, quả nhiên ngực trái được băng bó, mơ hồ có thể
thấy một cái lỗ nhỏ.

Ngũ Định Viễn nhớ tới mấy câu nói của "Cửu Châu Kiếm Vương" Phương
Tử Kính, bất giác run giọng nói:

- Đây... Đây là ‘Kiếm cổ’ sao?

Xem ra mười tám tiêu sư đều chết dưới "Kiếm cổ" sắc bén tuyệt luân, lại
nghĩ đến Tề Ba Xuyên công lực thâm hậu, nếu không đã bị âm kình xuyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.