ANH HÙNG CHÍ - Trang 1791

người mà mình ái mộ trong lòng. Kiếp này, vĩnh viễn cũng không thể gặp
lại.

***

Đám người La Ma Thập xuống núi, đi được một đoạn đường thì nghe có
tiếng khóc bi thương ở xa xa. Đám người đang tức giận, nghe tiếng khóc
thảm thiết thì trong lòng càng thêm phiền muộn. Một gã phiên tăng mắng:

- Mẹ nó, quá nửa đêm mà còn yêu ma quỷ quái gì khóc nỉ non vậy?

Một gã khác nói:

- Nghe tiếng thì biết đó là giống cái. Để lão tử đi qua xem sao, cho ả một
đao sảng khoái cho rồi.

La Ma Thập vội nói:

- Đừng lên tiếng, không chừng là Ngân Xuyên công chúa, các ngươi đừng
dọa khiến nàng bỏ chạy!

Lão lập tức lệnh cho đám người trốn sau cồn cát. Chỉ một lúc sau, quả
nhiên thấy một thiếu nữ đang khóc sướt mướt, thất hồn lạc phách đi tới.
Nàng rất xinh đẹp, khuôn mặt mang theo ba phần cao quý, không phải là
Ngân Xuyên công chúa thì là ai?

La Ma Thập mừng rỡ thầm nghĩ:

- Công chúa này được nuông chiều từ bé, thật sự không biết trốn chạy là
như thế nào, còn dám đi loạn trên chiến trường đầy hiểm nguy. Hắc hắc,
xem ra tiểu tử họ Lư kia bỏ mạng thật uổng. Đúng là báu vật từ trên trời rơi
xuống, thu được hoàn toàn không tốn chút công sức nào, ha ha! Ha ha!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.