ANH HÙNG CHÍ - Trang 1792

Lão thúc ngựa chạy về phía trước, càng nghĩ càng đắc ý cười lớn:

- Công chúa điện hạ, bổn tọa lại đến nữa đây!

Công chúa dường như không hề nghe thấy bất kì thanh âm nào, chỉ lầm
bầm với bản thân, ủ rũ đi về phía trước. La Ma Thập cưỡi ngựa đến bên
cạnh nàng, lớn tiếng kêu lên:

- Công chúa điện hạ, bổn tọa đến dẫn đường, mang người đi gặp Tứ vương
tử, xin mời lên ngựa!

Công chúa ngẩng đầu nhìn lão, vẻ mặt hoàn toàn mờ mịt. La Ma Thập cười
ha hả, nhấc nàng lên ngựa.

Đoàn phiên tăng chạy nhanh về phía Ngọc Môn quan. La Ma Thập còn cười
nói:

- Sớm bảo đầu hàng, người nhất định không chịu. Giờ thì không phải ngoan
ngoãn đi theo ta sao? Lại khiến thủ hạ của người bị mất mạng nữa. Người
nói thử xem, có phải quá dại dột hay không? Ha ha! Ha ha!

La Ma Thập ngồi ở đằng sau, không nghe được công chúa đang lẩm bẩm
cái gì. Lão đắc ý, muốn xem vẻ mặt kinh hoàng của công chúa nên cúi đầu
nhìn, lại chỉ thấy công chúa nhắm đôi mắt phượng, rơi lệ đầy mặt.

***

Lại nói về phần Lư Vân đang rớt nhanh xuống vực sâu. Nghĩ rằng tính
mệnh của mình không còn bao lâu, lúc này hắn mở mắt nhìn xuống phía
dưới. Dưới ánh trăng sáng bàng bạc trầm tĩnh, thân thể còn cách mặt đất
không bao xa. Cảnh vật dưới vực sâu ban đầu chỉ là một chấm đen nho nhỏ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.