ANH HÙNG CHÍ - Trang 1794

từng tới xem xét. Lư Vân kinh ngạc hoảng sợ, phút chốc đã rõ ràng mọi
thứ:

- Thật là vô cùng may mắn. Thì ra là Hỏa diệm sơn phun trào, sinh ra dòng
khí nọ đẩy ta bay lên trên!

Đúng lúc này, mắt thấy trên vách núi mọc ra một gốc cây tùng. Lư Vân thấy
cơ hội sống sót thì vội vươn tay nắm lấy. Lúc này cơ thể đang bay lên với
tốc độ rất nhanh, chỉ có ngón tay út đụng tới nhánh cây kia. Hắn vận “Vô
Tuyệt Tâm Pháp”, dùng lực hút lấy nhánh cây kia. Nghe soạt một tiếng,
nhánh cây xém chút gãy thành hai nhưng tốc độ bay lên đã giảm một chút.
Lư Vân vận lực nắm lấy thân cây, dòng khí đẩy lên vẫn rất mạnh khiến cơ
thể bay phất phơ, da thịt giống như bị đao cắt qua vô cùng khó chịu.

Qua hồi lâu, dòng khí kia mới từ từ giảm bớt, Lư Vân sợ hãi cùng lấy làm
kỳ lạ trong lòng, liền nghĩ đến câu nói “Mậu Thìn tuế chung, Long hoàng
động thế, Thiên cơ do chân, Thần quỷ tự tại” của đám người Tiểu Thố Nhi.

Hắn thầm nghĩ:

- Ngày đó ta tính qua, tối nay nhất định có dị tượng trọng đại, không ngờ là
Hỏa diệm sơn phun trào. Chắc chắn mấy câu đó chứa đựng bí mật trọng đại
nào đó, không phải lời bịa đặt lung tung.

Hắn nắm lấy nhánh cây, chậm rãi bám vào vách núi đá rồi trèo lên, lại nghĩ:

- Giờ này hẳn là công chúa còn đang ở cao nguyên, ta nên đi đón nàng như
thế nào đây?

Lại nhớ đến ánh mắt cùng khuôn mặt công chúa nhìn bản thân hắn khi ngã
xuống vực sâu. Biết nàng thật lòng quan tâm, muốn sớm trở về gặp một
chút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.