ANH HÙNG CHÍ - Trang 1796

Lư Vân thấy thân thể chịu rất nhiều vết thương, giờ nếu liều lĩnh xông lên
cướp lại công chúa, chỉ sợ mới được hai ba chiêu đã bị người giết chết.
Ngẫm nghĩ một lát, nhớ đến Tứ vương tử có ý xâm chiếm Trung Nguyên,
công chúa là con tin trong tay đối phương, tính mạng tạm thời không đáng
lo, hắn thầm nghĩ:

- Giờ ta nên hội họp cùng Tần tướng quân, sau đó mới tính chuyện cứu giá.

Hắn liền theo sau quân mã của La Ma Thập. Đám này khó khăn lắm mới
bắt được công chúa, nhất định sẽ nhanh chóng trở về gặp Tứ vương tử tranh
công. Chỉ cần thấy đại quân của địch, có thể gặp được đại quân bên mình.

Đi được vài dặm thì trước mắt đông nghìn nghịt người. Xem ra là quân của
Tứ vương tử đến tiếp ứng cho La Ma Thập. Lư Vân cảm thán trong lòng,
giờ muốn cứu công chúa khó lại càng thêm khó.

Đại quân thấy La Ma Thập thì dừng lại, gã tướng lĩnh cầm đầu hỏi:

- Quốc sư sao đi lâu vậy? Có cướp được công chúa chăng?

La Ma Thập cười nói:

- May mắn thay, rốt cuộc đã bắt được nàng!

Đám người nghe vậy đều vui mừng, chẳng mấy chốc tiếng cười cuồng vọng
vang khắp cao nguyên. Hai đội quân hợp lại thành một. nhằm hướng Đông
mà đi.

Lư Vân thở dài theo sau. Đi thêm một số dặm đường, phía trước hiện ra
một sơn cốc bốn phía là núi cao hiểm trở, là một nơi đóng quân rất tốt.
Ngoài cốc dựng lên vô vàn lều trại của ngoại tộc, chính là nơi đóng quân
của Tứ vương tử. Nhìn lại, trong doanh trướng chỉ còn phân nửa số lính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.