ANH HÙNG CHÍ - Trang 1797

gác, không thấy bóng dáng của đại quân chủ lực. Lư Vân thấy khả nghi,
liền tìm một cây đại thụ rồi trèo lên quan sát.

Lư Vân phóng tầm mắt nhìn ra phương xa, thoáng chốc hít một hơi lạnh.
Chỉ thấy trước cốc nọ sương khói mờ mịt, có vô số nhân mã tập trung đang
điên cuồng ác chiến. Quân mã bên ngoài cố gắng tiến về phía trước, xem ra
là đại quân của Tứ vương tử. Quân mã của Tần Trọng Hải và gã thái tử
ngoại tộc tất nhiên là tử thủ trong cốc, nhờ địa hình hiểm yếu mới miễn
cưỡng ngăn được thế tấn công của quân địch.

Lúc này bóng dáng đoàn người La Ma Thập đã biến mất trong doanh
trướng của Tứ vương tử, Lư Vân sốt ruột cứu người nhưng cũng nóng lòng
gặp lại Tần Trọng Hải. Hắn thấy trước khẩu cốc chém giết nhau dữ dội,
không thể đi thẳng vào nên vòng qua bên trái leo vào.

Trèo hai canh giờ đã tới lưng núi, Lư Vân dõi mắt nhìn xuống. Thấy đại
quân trong cốc đông một đám, tây một đám. Bày trận không hề có phép tắc,
quả thực kém doanh trướng chỉnh tề của Tứ vương tử ở ngoài kia một trời
một vực. Đại quân của Đạt Bá Nhi Hãn lại tự lập doanh trại ở khá xa. Lư
Vân quan sát nhíu mày. Hành quân mấy tháng, dựa vào tài lãnh đạo nghiêm
khắc của Tần Trọng Hải, hắn chưa bao giờ thấy quân tình hỗn độn đến vậy,
không biết trong quân đã xảy ra chuyện lớn gì?

Lư Vân nóng lòng muốn biết tình hình, vội vàng leo xuống. Một lát sau đã
ở trong cốc, hắn đi thẳng qua hơn mười doanh trướng lại không một ai đứng
ra quát hỏi, quân sĩ loạn thành một đống, đều ngồi trên mặt đất nghỉ tạm.
Lư Vân thấy vẻ mặt kích động của bọn họ, thầm nghĩ:

- Xem bộ dáng của bọn họ, hay là chủ tướng đã xảy ra chuyện?

Càng nghĩ càng sợ Tần Trọng Hải có truyện, hắn lập tức đến soái trướng.
Đến gần thì nghe bên trong truyền ra tiếng tranh chấp, chỉ nghe Hà đại nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.