ANH HÙNG CHÍ - Trang 1811

- Lần này chết chắc, công chúa và Lư huynh đệ không rõ tung tích, ta lại
đánh một trận đại bại, mặt mũi nào trở về gặp Hầu gia đây?

Đang than thầm, chợt trong cốc truyền đến một tiếng thét dài. Tần Trọng
Hải nghe tiếng thét hùng hồn, giật mình thầm nghĩ:

- Nội lực của người này thực không tồi, rốt cuộc là ai?

Thanh âm nọ thấp trầm hùng hậu, khác xa với tiếng bén nhọn của đám hoạn
quan như Tiết Nô Nhi. Tần Trọng Hải còn đang nghi hoặc, đã thấy tên bắn
như mưa từ trên núi xuống, đá lớn lăn ầm ầm chớp mắt lấp lại cửa cốc. Mấy
ngàn binh sĩ ngoại tộc xông vào thấy mai phục, vội vàng xoay người lao ra
nhưng đã muộn. Lúc này quân sĩ Đại Minh ùa lên phong tỏa chặt chẽ cửa
cốc, chớp mắt đã chia cắt quân địch làm hai lộ.

Tứ vương tử thấy quân đội bên mình bị người chặt đứt, vội dẫn quân điên
cuồng tấn công. Hắn muốn cứu nguy nhưng cửa cốc dễ thủ khó công, đại
quân ngoài cốc tấn công vài lần nhưng vẫn không phá vỡ được bức tường
phòng ngự. Chỉ một lúc sau, tử thi trước cốc chất cao như núi, tiếng chém
giết trong cốc dần dần nhỏ lại, xem ra mấy ngàn quân địch xông vào đều bị
giết sạch.

Tần Trọng Hải thấy tình thế đột nhiên biến đổi, trong lòng vui mừng thầm
nghĩ:

- Là ai đang chỉ huy đại quân ta vậy? Có thể sử xuất diệu kế đúng lúc này!

Y liền leo lên một cây cao để quan sát kĩ hơn. Phóng tầm mắt ra xa, quả
nhiên quân địch ở trong cốc còn lại không bao nhiêu. Tứ vương tử thấy tình
thế nghịch chuyển, muốn dẫn quân lùi lại thì đúng lúc này cửa cốc mở ra.
Một tướng lĩnh trẻ tuổi phóng ra đuổi theo đại quân Tứ vương tử mà chém

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.