ANH HÙNG CHÍ - Trang 1869

- Hiện công chúa đã xuất giá. Lư tham mưu lại là thiếu niên anh tuấn.
Ngươi đi xem chừng bọn họ, đừng để Khách Lạt Xuy Thân Vương có suy
nghĩ không hay.

Tần Trọng Hải ậm ừ một tiếng, lại mắng thầm:

- Con bà nó chứ, việc nhàm chán như vậy mà lại đổ lên đầu lão tử.

Lập tức ngáp một cái, tùy tiện theo sau Lư Vân.

Lư Vân tới khe núi, chỉ thấy công chúa đứng ở sơn biên, dõi mắt nhìn về
hướng Đông như đang suy nghĩ. Trong rừng cây phủ đầy tuyết, ánh sáng
lạnh lẽo chiếu vào càng tăng thêm vẻ tĩnh lặng. Lư Vân nhìn thân ảnh công
chúa, biết đây là lần cuối gặp nàng, nhất thời nghĩ ngợi miên man.

Một hồi lâu sau, công chúa vẫn thủy chung đứng đó, không nói không rằng
cũng không xoay người lại gặp. Mọi âm thanh đều tắt lặng, chỉ còn tiếng
gió xào xạc lùa trên những cành khô. Lư Vân đành ho nhẹ một tiếng, đang
muốn lên tiếng thì công chúa chợt thở dài, nói:

- Lư tham mưu, đa tạ huynh.

Lư Vân sửng sốt nhìn bóng dáng yêu kiều kia, không biết tại sao nàng nói
ra lời ấy.

Chỉ nghe công chúa nhẹ nhàng nói:

- Đã nhiều ngày huynh cùng ta vào sinh ra tử, mấy lần xả thân cứu mạng, ta
thật nên báo đáp cho huynh mới phải.

Lư Vân vâng dạ một tiếng, khom người nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.