ANH HÙNG CHÍ - Trang 1871

- Thần thở dài không phải vì bản thân mình.

Lời này có hàm ý là hắn thở dài thay cho công chúa. Chỉ là nói không rõ để
tránh thêm rắc rối. Công chúa thản nhiên nói:

- Sao huynh nói như vậy. Ngày sau ta là hoàng phi Hãn Quốc, huynh là
tướng quân Đại Minh. Hai người chúng ta đều có tương lai tốt đẹp, nên vui
vẻ mới phải chứ, huynh nói đúng không?

Nói rồi nàng khẽ cười, không biết là vui hay buồn.

Lư Vân thấy công chúa miễn cưỡng cười vui, trong lòng buồn bã thầm
nghĩ:

- Công chúa thật đáng thương, đến nước này mà nàng vẫn gắng tỏ ra không
có chuyện gì. Thực là khổ cho nàng.

Hắn ừm một tiếng, thuận theo lời của nàng mà nói:

- Công chúa dạy rất phải. Khả Hãn ưa thích công chúa, nhất định người sẽ
được sủng ái, cả đời này sẽ hạnh phúc, không cần phiền lòng.

Công chúa nghe thì cúi đầu bất động hồi lâu. Lư Vân muốn nói điều gì đó
an ủi nàng, trong chốc lát không nghĩ ra, đành ngậm môi lặng lẽ không ra
tiếng.

Đột nhiên một trận hàn phong ngày đông thổi tới, làm cho công chúa lạnh
run cả người, Lư Vân thấy thì vội cởi áo khoác lông cừu trên người. Hắn
muốn khoác lên vai nàng nhưng lại thầm nghĩ:

- Ta là phận thần tử, nếu khoác lên vai nàng không phải đã quá phận sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.