ANH HÙNG CHÍ - Trang 1873

- Công chúa điện hạ, người...

Chỉ nghe công chúa nói trong nước mắt:

- Ngày ấy ta thấy huynh ngã xuống vực sâu thì toàn thân lạnh giá, không
còn thiết tới thứ gì trên thế gian nữa. Ta thương tâm đến khóc mà lại không
khóc được. Huynh có biết, đến khi ta thấy huynh không có chuyện, trong
lòng ta cao hứng biết bao nhiêu. . .

Lư Vân ồ một tiếng, ngơ ngác nghe công chúa kể ra tâm sự, không thể ngờ
được trong lòng công chúa lại nhớ đến hắn. Nhất thời cảm xúc lẫn lộn trăm
mối tơ vò, đứng ngẩn người ngay tại chỗ.

Trong không gian tịch mịch, chỉ nghe công chúa khẽ nói:

- Lư tham mưu. Từ lúc chúng ta gặp mặt, huynh thủy chung coi ta là công
chúa tôn quý. Ta sinh ra đã tiếp nhận lễ pháp giáo dưỡng của hoàng gia,
trên vai gánh theo nỗi khổ của lê dân. Ngay cả hôn nhân đại sự cũng được
người khác an bài, tất cả mọi người cho ta là cành vàng lá ngọc, không gì so
sánh được. Kỳ thật. . . Kỳ thật ta cũng chỉ là một cô nương nhỏ bình thường
mà thôi…

Nói đến chỗ này, nàng lặng lẽ xoay người sang chỗ khác, ôm lấy đôi vai của
mình, toàn thân không ngừng run rẩy do giá lạnh.

Lư Vân đi tới, chăm chú nhìn nàng. Chỉ thấy trên mặt công chúa tràn đầy
nước mắt như lúc hai người còn ở trên Thiên Sơn. Ngày đó hắn cột chặt
công chúa trong lòng, nàng liền trở thành một cô nương nhỏ đáng thương
cần được bảo vệ che chở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.