ANH HÙNG CHÍ - Trang 2018

Sắc mặt Diễm Đình trắng bệch, trơ mắt nhìn thi thể không đầu đổ ập xuống
dưới chân, sợ tới mức sắp ngất xỉu.

Ngũ Định Viễn không dám vọng động. Hắn nhặt cương đao của tên hảo thủ
nọ lên, mượn thân đao bóng loáng đó phản xạ cảnh tượng phía sau.

Diễm Đình kề sát người hắn, thấp giọng hỏi:

- Ngũ đại gia, huynh nhìn thấy gì?

Bỗng thân hình Ngũ Định Viễn run lên, nói:

- Ta không biết đó là thứ gì, nhưng…không phải là người.

Mới rồi, tuy chỉ trong sát na nhưng Ngũ Định Viễn đã nhìn thấy thứ kia
phản chiếu qua cương đao, hình dạng nó rất quái dị, không biết là quái vật
phương nào.

Ngũ Định Viễn không dám nói nhiều, mang theo Diễm Đình bước qua thi
thể tiếp tục đi về phía trước.

Lúc này, một gã đệ tử Côn Luân không may vấp phải xác chết hảo thủ nọ
nên ngã ra. Tên đệ tử này có võ công không kém liền đưa tay chống khẽ
xuống đất, thân hình vừa động đã bật lên.

Ai ngờ toàn thân hắn run lẩy bẩy, đưa mắt nhìn Kim Lăng Sương thì hoảng
sợ nói:

- Sư bá, ta. . . Vừa rồi ta đã quay đầu lại!

Kim Lăng Sương lắp bắp kêu lên:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.