ANH HÙNG CHÍ - Trang 2042

- Muội biết. Có điều. . Muội vẫn nhịn không được mà khóc.

Lúc này Đồ Lăng Tâm bạo phát hung tính, chỉ thẳng An Đạo Kinh quát:

- Họ An kia, ngươi dựa vào cái gì mà đá đệ tử chúng ta xuống nước?

An Đạo Kinh sửng sốt nói:

- Ngươi không nghe Giang đại nhân sai sử sao? Đại nhân nói không thể giết
quái ngư đó, đành phải hi sinh môn hạ kia vậy!

Đồ Lăng Tâm quát lớn:

- Thúi lắm! Chúng ta đối phó được 'Trường hữu', sao không làm gì được lũ
quái ngư này? Chẳng lẽ trong mắt mấy tên vương bát đản các ngươi, môn
hạ đệ tử của chúng ta còn không bằng một con cá sao?

Lời này ám chỉ Giang Sung, không còn nể mặt đối phương. Y nói tới đây
thì hai mắt như phún lửa, toàn thân bốc đầy sát khí.

An Đạo Kinh hắng giọng một tiếng, nói:

- Môn nhân Côn Luân nổi danh thiên hạ, có ai dám bất kính? Đồ huynh,
ngàn vạn lần đừng nghĩ vậy.

Đồ Lăng Tâm bước lên hai bước, lạnh lùng thốt:

- An Thống lĩnh, không cần nói những lời vô nghĩa. Hôm nay ta rất khó
chịu, muốn hoạt động gân cốt một chút, không biết thống lĩnh có thể chỉ
giáo mấy chiêu chăng?

Nói rồi tay đè chuôi kiếm. An Đạo Kinh lui về sau vài bước, xua tay nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.