ANH HÙNG CHÍ - Trang 2188

Ngũ Định Viễn bình khí ngưng thần ngưng tụ công lực, tay phải chậm rãi
phát ra tử quang lập lòe. Trác Lăng Chiêu thì cầm chặt chuôi kiếm đem nội
lực truyền vào. Vỏ kiếm cũng lóe lên thanh quang mờ ảo. Tinh thần của hai
người tập trung ở mức cao nhất, đều chăm chú nhìn mắt của đối phương.

Song phương không dám động đậy. Diễm Đình đứng một bên vừa vội vừa
sợ nhưng bất lực, chỉ có thể trốn dưới tàng cây nguyện cầu cho Ngũ Định
Viễn.

Hai người đang gườm nhau như hổ, chợt nghe phương xa truyền đến tiếng
ồn ào xôn xao. Dõi mắt lại có rất nhiều nhân vật võ lâm đang đi tới. Chỉ
nghe một người nói:

- Lão Trương ! Ngươi mỗi ngày một câu Ninh Bất Phàm dài, hai câu Ninh
Bất Phàm ngắn, sao biết Ninh Bất Phàm có thật lòng thoái ẩn hay không?

Người kia bất bình nói:

- Có ngươi mới đừng vội nói dài nói ngắn, châm chọc kẻ khác. Nếu có gan,
chúng ta đánh cược một lần xem sao?

Lại có một người nói:

- Ninh Bất Phàm thoái ẩn hay không thì liên quan rắm gì đến chúng ta?
Điều này có gì cần phải đánh cược? Chúng ta đoán xem sau này ai mới là
thiên hạ đệ nhất, điều đó mới là thú vị!

Chỉ thấy có hơn mười người từ xa tới gần chỗ Ngũ Định Viễn và Trác Lăng
Chiêu, đột nhiên một người la lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.