ANH HÙNG CHÍ - Trang 2192

- Đúng! Nếu biết huynh phước lớn mạng lớn như vậy, ta đâu cần khóc chứ.

Nhất thời hai người cùng cười vang.

Ngũ Định Viễn nói:

- Cô muốn trực tiếp về Cửu Hoa Sơn, hay cùng ta đến Hoa Sơn trước?

Mi mắt Diễm Đình đột nhiên đỏ lên, lắc đầu nói:

- Sư thúc bị yêu nữ hại chết, sư muội không ai chiếu cố. Muội nên đến Hoa
Sơn trước, đợi tìm được sư muội rồi tính tiếp.

Ngũ Định Viễn gật đầu:

- Cũng phải. Sư muội của cô còn nhỏ, không thể không có người sư tỷ như
cô chiếu cố được.

Nhớ tới bộ dạng nghịch ngợm của nha đầu Quyên Nhi ngày trước, hắn nhịn
không được cười hỏi:

- Sư muội của cô thường này vẫn thích đùa giỡn thế sao?

Diễm Đình nhớ tới sư muội thì cũng mỉm cười:

- Ừm! Tiểu nữ tử nọ chỉ sợ mỗi sư phụ, ngoài ra không thèm để mắt đến ai.
Mỗi ngày đều nghĩ ra những ý nghĩ tinh quái, thật không hiểu trong đầu nó
chứa cái gì.

Ngũ Định Viễn cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.