ANH HÙNG CHÍ - Trang 2209

Trung niên hán tử kia hừ một tiếng, nói:

- Tam sư huynh, hôm nay các đệ tử do ta quản giáo, ngươi đừng tới làm
phiền.

Hắn vừa nói vừa đè Tiểu An tử xuống mà ra sức quật. Tiểu An tử oa oa
khóc lên, muốn chạy trốn nhưng không có sức, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ
hoảng sợ cùng thống khổ.

Người gầy còm kia liền tới đoạt lấy cây roi rồi bẻ gãy làm đôi, mắng:

- Ngươi, ngươi muốn làm cái gì? Tối hôm qua bị thua bạc có phải không?
Sao lại đánh đứa nhỏ đến như vậy?

Trung niên hán tử kia sửng sốt, còn chưa kịp đáp lời thì đám nhỏ đã mừng
rỡ như điên, nhất thời buông gậy sắt trên tay xuống.

Vẻ mặt trung niên hán tử hầm hầm, lớn tiếng nói:

- Hai vị sư huynh! Các ngươi không thấy Thiếu Lâm Võ Đang người ta
quản giáo đệ tử thế nào sao, một đường gánh nước thẳng lên núi từ sáng
đến tối! Đám nhỏ này chỉ là luyện một buổi sáng, các ngươi đã thấy đau
lòng như vậy. Bảo ngày sau Hoa Sơn chúng ta làm sao dương danh cùng
người?

Hắn thấy đám nhỏ lười biếng, lập tức trợn mắt lên quát:

- Bảy ngày sau tổ sư gia sẽ xuất quan, đến lúc đó người muốn xem các
ngươi tập luyện tiến bộ đến đâu, còn dám lười sao! Tiếp tục tập luyện cho
ta!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.