ANH HÙNG CHÍ - Trang 2211

Hắn đang muốn rời đi, lại thấy còn một đứa bé đứng đó, liền nhíu mày
nhắc:

- Tiểu cẩu tử, có thể về rồi, sao còn không theo các sư huynh?

Đứa bé kia tướng mạo xấu xí, thấp hơn các đồng bạn tới nửa cái đầu. Đã
mười hai tuổi mà hình dạng như mới lên năm lên sáu, thường ngày luyện
công chuyên cần nhưng đầu óc đần độn dị thường. Trẻ bình thường nghe
một lần đã hiểu, riêng đứa nhỏ này phải giảng giải cả buổi, điều này khiến
các sư trưởng thấy nó là đau đầu không thôi.

Triệu lão ngũ thấy đứa bé vẫn ngẩn người thì cười một tiếng. Hắn nhắc
thêm lần nữa nó mới ngơ ngác ngẩng đầu lên nhìn một cái, ánh mắt mờ mịt
giống như si ngốc.

Triệu lão ngũ đi tới, sờ đầu nó rồi nói:

- Mau cùng sư thúc đến phòng ăn.

Đứa bé kia không đáp, bỗng hai tay giơ cao khỏi đầu xoay một vòng như
múa, lên xuống không ngừng giống như vũ điệu tế thần trong hội làng.
Triệu lão ngũ chán nản đưa tay che mặt, thầm nghĩ:

- Đứa nhỏ này thật quá xuẩn ngốc.

Hắn lắc đầu thở dài, đang muốn quay đi thì đứa bé kia lại giật mạnh tay hắn
lại, kêu lên:

- Nhảy múa! Sư thúc cùng nhảy múa!

Triệu lão ngũ thấy bộ dáng ngây ngốc của đứa trẻ, không khỏi thở dài một
tiếng, than rằng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.